CÁC THIÊN THẦN HỘ THỦ

Lễ nhớ

 

BÀI ĐỌC I:  –  G 9: 1-12. 14-16

“Con người so sánh với Thiên Chúa đâu đáng được kể là người công chính”.

Trích sách ông Gióp.

Ông Gióp trả lời cùng các bạn hữu rằng: “Tôi biết thật như vậy, và biết thật con người so sánh với Thiên Chúa đâu đáng được kể là người công chính. Nếu con người muốn cãi lẽ với Chúa, thì một nghìn điều, nó không thể đáp lại một. Chúa thượng trí và quyền năng, ai đối địch với Chúa mà được bằng yên? Chúa xê dịch các núi đồi, và trong cơn thịnh nộ Người đánh đổ những kẻ không biết điều. Chúa khiến địa cầu chuyển động khỏi chỗ của nó, và các cột đất đều phải lung lay. Chúa truyền khiến mặt trời, thì nó không mọc lên, và Người cũng phong niêm các ngôi sao tinh tú. Chỉ một mình Chúa trải các tầng trời và bước đi trên sóng biển. Chúa tạo dựng sao bắc đẩu, sao sâm, sao mão và cung kín phương nam. Chúa tác tạo những điều trọng đại, mầu nhiệm và kỳ diệu không kể xiết.

Nếu Chúa đến cùng tôi, thì tôi không trông thấy Người, và nếu Người ra đi, tôi cũng chẳng hay biết. Nếu Chúa bất chợt hỏi han, thì ai trả lời Người cho được? Hoặc ai có thể hỏi rằng: “Tại sao Chúa làm như thế?” Vậy tôi là gì mà dám trả lời với Chúa và dùng lời mà nói với Người? Dù tôi có lẽ công chính, tôi cũng không dám trả lời, một van nài cùng Đấng phán xét tôi. Khi Chúa nhậm lời tôi kêu cầu, tôi cũng không chắc Người nghe lời tôi”.

Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA:  Tv 87: 10bc-11. 12-13. 14-15

Đáp:  Lạy Chúa, nguyện cho lời con cầu thấu đến tai Chúa (c. 3a).

Xướng: 1) Lạy Chúa, con kêu lên Chúa mọi ngày, và con giang tay hướng về phía Chúa. Phải chăng Chúa còn làm những điều kỳ diệu cho người đã thác, hoặc giả những người chết sẽ sống lại và ngợi khen Ngài?     –  Đáp.

2)   Phải chăng người ta còn kể lại lòng nhân hậu Chúa trong mồ, và lòng trung thành Ngài trong nơi âm phủ? Những việc kỳ diệu của Chúa còn thấy được trong chỗ tối tăm, và ân sủng của Ngài trong nơi quên lãng?     –  Đáp.

3)   Phần con, lạy Chúa, con kêu lên Chúa, và tự bình minh lời nguyện của con sẽ tới tai Ngài. Lạy Chúa, nhân sao Chúa ghét bỏ linh hồn con, nhân sao Chúa ẩn mặt xa khuất khỏi con? –  Đáp.

 

ALLELUIA:  Tv 102: 21

Alleluia, alleluia! – Hãy chúc tụng Chúa đi, chư binh toàn thể, chư vị thần hạ thừa hành ý muốn của Chúa. – Alleluia.

 

PHÚC ÂM:  Mt 18: 1-5. 10

“Các thiên thần của họ trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy,
Đấng ngự trên trời”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.

Khi ấy, các môn đệ đến bên Chúa Giêsu mà hỏi rằng: “Thưa Thầy, ai là kẻ lớn nhất trong Nước Trời?” Chúa Giêsu gọi một trẻ nhỏ lại, đặt nó giữa các ông mà phán rằng: “Thật, Thầy bảo thật các con: nếu các con không hoá nên như trẻ nhỏ, các con sẽ không được vào Nước Trời. Vậy ai hạ mình xuống như trẻ nhỏ này, người ấy là kẻ lớn nhất trong Nước Trời. Và kẻ nào đón nhận một trẻ nhỏ như thế này vì danh Thầy, tức là đón nhận Thầy. Các con hãy coi chừng, đừng khinh rẻ một ai trong những kẻ bé mọn này, vì Thầy bảo các con, thiên thần của chúng trên trời hằng chiêm ngưỡng thánh nhan Cha Thầy, Đấng ngự trên trời”.

Đó là lời Chúa.

 

Suy niệm:

Bài Tin Mừng hôm nay vừa nói đến trẻ nhỏ, vừa nói đến những kẻ bé mọn trong cộng đoàn. Ai là những kẻ bé mọn trong cộng đoàn?

Đó là những người tin vào Đức Giêsu (Mt 18, 6), nhưng đức tin của họ còn non yếu, mong manh.

Đức Giêsu đã nặng lời với ai làm cho một kẻ bé mọn sa ngã: “Thà cột cối đá lớn vào cổ và ném nó dưới biển còn hơn.”

Rõ ràng Đức Giêsu quý những kẻ bé mọn trong cộng đoàn. Ngài không muốn họ bị tổn thương vì gương mù gương xấu.

Câu cuối của bài Tin Mừng là một lời nhắc nhở nữa: “Anh em chớ khinh một ai trong những kẻ bé mọn này.” (c. 10)

Lý do Đức Giêsu đưa ra khá đặc biệt: “Vì các thiên thần của họ ở trên trời không ngừng thấy khuôn mặt của Cha Thầy, Đấng ngự trên trời.”

Như thế ngay cả những người bé mọn cũng có thiên thần riêng.

Người bé mọn có thể lầm lạc, sa ngã, nhưng không vì thế mà họ bị coi thường hay khinh miệt.

Thiên thần của họ vẫn ở gần Thiên Chúa để chuyển cầu cho họ. Thật thú vị khi người Kitô hữu tin mình có một thiên thần hộ thủ.

Thánh Basiliô viết: “Mỗi tín hữu đều có một thiên thần hộ thủ, để bảo trợ và hướng dẫn đến sự sống đời đời.”

Vị thiên thần này vừa được phúc chiêm ngưỡng Thiên Chúa, vừa đồng hành suốt đời với từng người cho đến nơi quê thật.

Thiên thần hộ thủ là một quà tặng của lòng nhân hậu Chúa, là sứ giả được Chúa sai, thiên thần là sự hiện diện của Chúa với từng người chúng ta.

Thiên thần đã bảo vệ ông Lót (St 19), đã cứu Agar và con của bà (St 21, 17), đã giữ tay Abraham không cho cụ giết con (St 22, 11).

Một vị thiên thần ban đêm đã cứu Phêrô khỏi tù ngục (Cv 12, 15).  Như thế thiên thần là bạn đường bảo vệ chúng ta khỏi sự dữ.

Khi sống trong một bầu khí vắng bóng Thiên Chúa, con người khó tin vào những thực tại vô hình.

Các thiên thần có khi chỉ là những hình trang trí nơi hang đá, hay những bức tượng thạch cao đặt hai bên bàn thờ.

Chúng ta khó tin mình được trợ giúp bởi một thiên thần có thật, và không dám tin mình đáng quý đến thế, để Chúa ban cho mình một người hướng đạo và đỡ nâng.

Làm sao để chúng ta ra khỏi sự cô quạnh của chính mình, khi chấp nhận niềm tin vào thiên thần hộ thủ?

Làm sao để ta cảm được hoạt động kín đáo của người trong đời ta?

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu, có những ngày con cảm thấy đời sống thật nặng nề.  Có những lúc con muốn buông trôi, để mặc cho dòng đời đưa đẩy.

Có những khoảng thời gian dài, con như mảnh đất khô khan cằn cỗi.

Xin cho con ánh sáng của Chúa, để con biết lối mà đi. Xin cho con tấm bánh của Chúa, để con có sức mà dấn bước.

Xin cho con Lời của Chúa, để con vững một niềm tin. Xin cho con sự sống của Chúa, để con lấy lại niềm hăng say và sự tươi tắn, niềm vui và sáng tạo.

Lạy Chúa Giêsu, con thấy mình cần Chúa trong mỗi giây phút của cuộc đời. Ước gì ai gặp con cũng gặp được sự hiện diện của Chúa.

 

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ