THỨ NĂM TUẦN  III  PHỤC SINH

 

BÀI ĐỌC I:  Cv 8: 26-40

“Nếu ông tin hết lòng, thì được chịu phép rửa”.

Trích sách Tông đồ Công vụ.

Trong những ngày ấy, thiên thần Chúa nói cùng Philipphê rằng: “Hãy chỗi dậy, đi về mạn nam, theo con đường từ Giêrusalem xuống Gaxa. Đường ấy vắng vẻ”. Người chỗi dậy ra đi. Và này có một người Êthiôpi là thái giám quyền thế của nữ hoàng Canđa, xứ Êthiôpi, và là tổng quản công khố của nữ hoàng, ông đến chầu lễ tại Giêrusalem. Lúc trở về, ông ngồi trên xe, đọc sách Tiên tri Isaia. Thánh Thần bảo Philipphê: “Hãy tiến lên và theo cho kịp xe kia”. Philipphê chạy tới, nghe thấy ông ấy đọc sách Tiên tri Isaia, liền hỏi: “Ngài có hiểu được điều ngài đọc không?” Nhà quan trả lời: “Làm sao tôi hiểu được, nếu không ai chỉ giáo cho tôi”. Nhà quan liền mời Philipphê lên xe ngồi với mình. Đoạn Thánh Kinh ông đang đọc như sau: “Như con chiên bị đem đi làm thịt, Người phải điệu đi; như con chiên trước người thợ xén lông không kêu một tiếng, Người chẳng mở miệng. Trong cảnh nhục nhã, Người bị lên án bất công. Còn ai kể lại dòng dõi của Người, vì mạng sống Người bị cất khỏi trần gian”. Viên thái giám lên tiếng hỏi Philipphê rằng: “Tôi xin hỏi ông: đấng tiên tri nói điều ấy về ai? Về chính mình hay về người nào khác?” Philipphê mở miệng rao giảng Tin Mừng Đức Giêsu cho ông, bắt đầu từ đoạn Thánh Kinh đó. Đang đi dọc đường, đến nơi có nước, vị thái giám liền nói: “Này nước đây, có gì ngăn trở tôi chịu phép rửa không?” Philipphê nói: “Nếu ông tin hết lòng thì được”. Nhà quan đáp lại: “Tôi tin Đức Giêsu Kitô là Con Thiên Chúa”. Ông ra lệnh cho dừng xe lại, Philipphê và viên thái giám, cả hai đi xuống nước, và Philipphê làm phép rửa cho ông. Khi họ lên khỏi nước, Thánh Thần Chúa đem Philipphê đi mất và viên thái giám không còn thấy ngài nữa. Ông hân hoan tiếp tục hành trình. Còn Philipphê thì người ta gặp thấy tại Azô, ngài rảo khắp mọi thành phố, rao giảng Tin Mừng cho đến thành Cêsarêa.

Đó là lời Chúa.

 

ĐÁP CA:  Tv 65: 8-9. 16-17. 20

Đáp:  Toàn thể đất nước, hãy reo mừng Thiên Chúa (c. 1).

Hoặc đọc:     Alleluia.

Xướng: 1) Hỡi chư dân, hãy chúc tụng Thiên Chúa chúng tôi, và loan truyền lời ca ngợi khen Ngài: là Đấng đã ban cho linh hồn chúng tôi được sống, và không để chân chúng tôi xiêu té.    –   Đáp.

2)   Phàm ai tôn sợ Chúa, hãy đến, hãy nghe tôi kể lại, Chúa đã làm cho linh hồn tôi những điều trọng đại biết bao! Tôi đã mở miệng kêu lên chính Chúa, và lưỡi tôi đã ngợi khen Ngài.    –   Đáp.

3)   Chúc tụng Chúa là Đấng không hắt hủi lời tôi nguyện, và không rút lại lòng nhân hậu đối với tôi.    –   Đáp.

 

ALLELUIA:  Ga 14: 18

Alleluia, alleluia! – Chúa phán: “Thầy sẽ không bỏ các con mồ côi:  Thầy sẽ đến với các con và lòng các con sẽ vui mừng”. – Alleluia.

 

PHÚC ÂM:  Ga 6: 44-51

“Ta là bánh từ trời xuống”.

Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.

Khi ấy, Chúa Giêsu phán với dân chúng rằng: “Không ai đến được với Ta, nếu Cha, là Đấng sai Ta, không lôi kéo kẻ ấy, và Ta, Ta sẽ cho họ sống lại trong ngày sau hết. Trong sách các tiên tri có chép rằng: ‘Mọi người sẽ được Thiên Chúa dạy bảo’. Ai nghe lời giáo hoá của Cha, thì đến với Ta. Không một ai đã xem thấy Cha, trừ Đấng bởi Thiên Chúa mà ra, Đấng ấy đã thấy Cha. Thật, Ta bảo thật các ngươi: Ai tin vào Ta thì có sự sống đời đời. Ta là bánh ban sự sống. Cha ông các ngươi đã ăn manna trong sa mạc và đã chết. Đây là bánh bởi trời xuống, để ai ăn bánh này thì khỏi chết. Ta là bánh hằng sống từ trời xuống. Ai ăn bánh này, sẽ sống đời đời. Và bánh Ta sẽ ban, chính là thịt Ta, để cho thế gian được sống”.

Đó là lời Chúa.

 

Suy niệm:

Sống ở đời là phải chịu nhiều sự lôi kéo.  Thời nay sự lôi kéo lại càng mạnh mẽ và thô bạo.

Có sự lôi kéo của khuyến mãi, giảm giá, khiến ta vui vẻ mua cả điều không cần.

Có sự lôi kéo của những sản phẩm thuộc đời mới hơn, nhiều chức năng hơn, khiến chúng ta mê mải chạy theo và rượt đuổi không ngừng.

Có sự lôi kéo của hình ảnh quảng cáo, của thời trang, của sách báo, khiến chúng ta chẳng làm chủ được cái nhìn, và dễ đi đến chỗ phạm tội.

Để chống lại được sự lôi kéo bên ngoài cần có nội lực bên trong. Nhiều người sa ngã vì bị kéo bên ngoài, mà bên trong không vững.

“Không ai đến được với tôi, nếu Chúa Cha, Đấng sai tôi, không lôi kéo người ấy.” (c. 44)

Đức Giêsu khẳng định về sự lôi kéo của Chúa Cha trong đời từng người.

Cha lôi kéo chúng ta về phía Con của Ngài là Đức Giêsu, bất chấp những lôi kéo ngược lại đến từ phía thế gian, ma quỷ, xác thịt.

Nếu chúng ta để cho Cha kéo đi mà không cưỡng lại, thế nào ta cũng đến được với Giêsu.

Và Giêsu lại là Con Đường tuyệt vời dẫn ta đến với Cha: “Thầy là Con Đường, là Sự Thật và là Sự Sống. Không ai đến được với Cha mà không qua Thầy.” (Ga 13, 6)

Như thế Cha đưa ta đến với Con: “Này là Con ta yêu dấu… hãy nghe lời Người.” (Mt 17, 5)

Và Con đưa ta lại cho Cha để hưởng sự sống đời đời trong ngày sau hết.

Cuộc sống người Kitô hữu là cuộc sống giữa những lôi kéo, giằng co, giữa chính và tà, giữa thiện và ác, giữa Thiên Chúa và Xatan.

Tâm hồn con người là hiện trường của những cuộc giao đấu không ngơi nghỉ.

Hãy để cho Cha lôi kéo bằng cách nghe và đón nhận giáo huấn của Cha.

Lời dạy dỗ của Cha có khi chỉ nghe được trong thầm lặng. Lời ấy đưa ta đến với Giêsu, Đấng duy nhất thấy Cha, biết Cha (c. 46).

Hãy tin vào Giêsu để được Sự Sống vĩnh cửu (cc. 44. 47). Hãy ăn Tấm Bánh Giêsu để được Sự Sống ngay từ đời này (c. 51).

“Khi nào tôi được giương cao lên khỏi đất, tôi sẽ lôi kéo mọi người đến với tôi” (Ga 12, 32).

Hãy để Giêsu lôi kéo chúng ta khỏi sự tầm thường của cái tôi ích kỷ.

 

Cầu nguyện:

Lạy Chúa Giêsu là Con Thiên Chúa, Chúa đã muốn trở nên con của loài người, con của trái đất, con của một dân tộc.

Chúa vẫn yêu mến dân tộc của Chúa dù họ từ khước Tin Mừng và đóng đinh Chúa vào thập giá.

Xin cho chúng con biết yêu mến quê hương, một quê hương còn nghèo nàn lạc hậu sau những năm dài chiến tranh,

một quê hương đang mở ra trước thế giới,  nhưng lại muốn giữ gìn bản sắc dân tộc và bảo vệ nền đạo lý của cha ông.

Xin cho chúng con đừng nhắm mắt ngủ yên trong sự an toàn và tiện nghi vật chất, nhưng biết trăn trở trước nỗi khổ đau,

và làm một điều gì đó thật cụ thể cho những đồng bào quanh chúng con.

Ước gì chúng con biết phục vụ đất nước bằng khối óc, quả tim và đôi tay.

Và ước gì chúng con biết khiêm tốn cộng tác với muôn người thiện chí.

 

Lm Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ